top of page

The Inner Life of INFJ

Một người hòa đồng nhưng đôi khi thu mình lại

Tôi thích nói chuyện với những người tôi yêu quý, tôi luôn vui vẻ khi nói chuyện, nhưng tôi cũng cần thời gian để nói chuyện với chính mình. Tôi có một thế giới nội tâm rộng lớn, quá dư để tôi có thể ở đó cả ngày và chữa lành sau những ngày mệt mỏi, đó chính là lúc tôi thu mình lại. Thế giới đấy bao gồm 3 phần tương ứng với: quá khứ, hiện tại, và tương lai.

  • Quá khứ — nơi tôi nhìn lại những khoảng thời gian đen tối và cách tôi vượt qua nó.

  • Tương lai — nơi tôi đi tìm câu trả lời cho những câu hỏi: “Ngã rẽ hiện tại sẽ đưa tôi đi đến đâu?”

  • Và hiện tại — nơi tôi nhìn lại những điều tôi đã làm đã đúng với những chuẩn mực mà tôi đã đặt ra hay chưa?


Sự hướng nội của tôi có giới hạn

Khoảng thời gian hạnh phúc nhất với tôi chính là lúc đi ra từ thế giới nội tâm của mình. Dù lạc lõng giữa một thế giới tấp nập và xô bô, nhưng cũng là lúc tôi nghĩ tới câu nói mà tôi thích được nghe nhất: “Một cuộc đời thật khác biệt!” Tôi lấy đó làm động lực và tiếp bước trên những hành trình của mình. Để rồi đến khi mệt mõi, tôi lại thu mình và chữa lành.


Door Slamming

Trong Stoicism (Chủ Nghĩa Khắc Kỷ), một trong những nền tảng mà tôi thích nhất là: “Chỉ quan tâm đến những điều controllable (có thể kiểm soát), còn những thứ uncontrollable (không thể kiểm soát) thì kệ bà nó!”


Bình thường khi nói chuyện với mọi người, tôi hầu như chẳng dùng những từ ngữ thô như vậy, nhưng với bản thân mình, tôi rất thích những cách nói thẳng như thế. Khi tôi nhận thấy một người không đáng (một cách extreme) để xuất hiện trong cuộc sống mình nữa thì tôi sẽ cho họ “1 click” để bay khỏi cuộc đời tôi. Nghe có vẻ lại hơi thô, nhưng thực tế tôi cũng phải mất kha khá thời gian để làm điều đó.

Comentarios


bottom of page